LỠ LỜI HỮU Ý
TRẦM THIÊN THU
[Niệm ý Mc 6:14-29 ≈ Mt 14:1-12; Lc 9:7-9]
Lỡ bước chân còn có thể rút lại
Lỡ lời rồi thì đành chịu mà thôi
Hê-rô-đê đã nói tặng nửa nước
Cho một đứa con gái thói lả lơi
Xưa ông vua đã làm chuyện ngu dại
Cũng chỉ vì tửu sắc mà hại thân
Nay quan chức cũng hành động như vậy
Vì tư lợi mà hại nước, hại dân
Khi vui mừng, lỡ lời mà hữu ý
Vì người ta hứng chí với men cay
Lời nịnh bợ, tâng bốc có giá trị
Lời khuyên đúng thì lại bỏ ngoài tai
Hê-rô-đê tham quyền và cố vị
Cũng là kẻ độc ác và mưu mô
Vừa bê tha, xấu xa, vừa hèn nhát
Nay nhiều kẻ chẳng khác Hê-rô-đê
Ả Hê-rô-đi-a cũng chẳng kém
Một dâm phụ trắc nết và lăng loàn
Đứa con gái cũng như người mẹ
Ba ác nhân tạo thành một hợp âm
Có chức quyền nhưng bất tài, vô dụng
Hê-rô-đê chẳng là đại trượng phu
Hai mẹ con – hai phụ nữ khốn nạn
Ba kẻ đó hóa thành bầy quỷ ma
Ông Gio-an chính trực và cương trực
Không làm ngơ khi sự dữ hoành hành
Dám hành động dù mình phải chịu thiệt
Không sống hèn nhưng can đảm chết vinh
Nhận xét góp ý