PHÂN MINH
TRẦM THIÊN THU
[Niệm ý Mc 12:1-12 ≈ Mt 21:33-46; Lc 20:9-19]
Có người trồng một vườn nho
Chung quanh rào giậu, bồn to ông đào
Rồi xây một tháp canh cao
Tá điền canh tác, ông trao họ quyền
Bởi vì ông có việc cần
Phải đi xa, chẳng ở gần nhà đâu
Đến mùa, đầy tớ làm theo
Lệnh là đến lấy hoa màu cho ông
Nhưng đầy tớ bị hành hung
Tá điền đánh đập, tay không, đuổi về
Ông lại sai đầy tớ kia
Tá điền cũng đánh anh ta nát mình
Ông sai người khác đến nhanh
Thế nhưng rồi họ cũng đành giết luôn
Người nào đến cũng nát thân
Có người bị họ hại liền, giết luôn
Cuối cùng là chính người con
Thế mà chúng cũng giết luôn cho đành
Chuyện gì rồi cũng rành rành
Ác nhân ắt phải chịu hình phạt thôi
Luật Nhân Quả rất rạch ròi
Gieo gì gặt nấy, khóc – cười phân minh
Nhận xét góp ý