QUỞ TRÁCH
TRẦM THIÊN THU
[Niệm ý Mt 11:20-24 ≈ Lc 10:13-15]
Lời quở trách đôi khi rất cần thiết
Để người ta giác ngộ mà ăn năn
Còn biết sợ và còn biết băn khoăn
Đó là dấu cho thấy còn chân thật
Vì cứng lòng nên mới phải quở trách
Người đàng hoàng chẳng ai trách móc gì
Ai cũng có nhiều tội – nhỏ hay to
Là phàm nhân, chẳng có ai trong trắng
Vì hảo ngọt mà đời phải cay đắng
Khi cay đắng mới biết thèm ngọt ngào
Vì ỷ lại mà phải chịu khổ đau
Sợ khổ đau mới biết phải sám hối
Như Ca-phác-na-um thì rắc rối
Bởi tưởng mình được nâng tới trời cao
Nhưng phải nhào xuống tận âm phủ sâu
Được khoan hồng dù Sô-đôm tội lỗi
Có gương sáng và có gương mờ tối
Soi gương nào là quyền riêng mỗi người
Ai cũng nghe Chúa nói: “Khốn cho ngươi!”
Phúc cho ai biết ăn chay, sám hối!
Nhận xét góp ý