NGƯỜI NGANG NGƯỢC
TRẦM THIÊN THU
[Niệm ý Mt 14:1-12 ≈ Mc 6:14-29; Lc 9:7-9]
Những thuận ngôn bao giờ cũng nghịch nhĩ
Lời nói thật vốn dĩ hay mất lòng
Ông Gio-an Tẩy Giả là ngôn sứ
Thấy điều sai, ông không thể coi thường
Hê-rô-đê tiểu vương sống ngang ngược
Dám loạn luân, lấy vợ của anh mình
Ông Gio-an nói thẳng cho vua biết
Nhưng vua chẳng hồi tâm, cứ coi khinh
Hê-rô-đê bắt Gio-an tống ngục
Nghe lời gái mà giết một tiên tri
Hê-rô-đê là vua mà hèn nhát
Lạm quyền và ác độc như quỷ ma
Hai mẹ con đồng lõa và trắc nết
Là chị dâu mà lại mê em chồng
Đứa con gái cũng cá mè một lứa
Ủng hộ mẹ và làm chuyện bất thường
Hê-rô-đê chỉ giả nhân giả nghĩa
Tỏ vẻ buồn khi phải giết Gio-an
Gã hèn hạ vì đã lỡ lời hứa
Chẳng đáng sống vì là vua bất nhân
Ngày nay có nhiều kẻ hèn như gã
Sống luồn cúi, nịnh bợ kẻ có quyền
Họ sẵn sàng làm những điều khuất tất
Vì chai lì chẳng cắn rứt lương tâm
Nhận xét góp ý