ĐẶT VẬN MỆNH ĐỜI MÌNH TRONG TAY CHÚA
PM. Cao Huy Hoàng
01/11 LỄ CÁC THÁNH NAM NỮ, lễ trọng và buộc.
Kh 7, 2-4.9-14; 1Ga 3,1-3; Mt 5,1-12a.
“Phúc cho những ai có tinh thần nghèo khó”
Phàm ai sống trên đời này, đều cũng muốn khẳng định mình là ông chủ của cuộc đời mình, có quyền sử dụng cuộc đời mình theo ý mình, cái tôi của mình luôn là số một. Không ai dễ gì từ bỏ mình. Thế nhưng, các thánh, cũng là những người phàm như chúng ta, nhưng sống ngược lại với cái lẽ xoàng thường ấy: Họ nhận ra tất cả những gì mình có, ngay cả sự hiện diện của mình, đều là quà tặng, là hồng ân của Chúa, và Chúa mới là chủ cuộc đời của họ. Không phải họ nghèo, nhưng họ sống tinh thần nghèo, nghĩa là, họ xác nhận tất cả đều không phải của mình, nhưng là của Chúa. Và họ hoàn toàn thuộc về Chúa.
Đức khó nghèo hay lòng khiêm nhượng từ bỏ mình để tín thác vào Chúa, là khởi điểm cho các nhân đức khác, là tín hiệu vui cho một mùa lữ hành bình an. Tự xem mình trắng tay, tự xem mình bất tài vô dụng, mới dễ hiền lành, mới dễ chấp nhận đau khổ, mới dễ chạnh lòng trước nỗi đau của người, mới dễ vươn tới điều thiện hảo hơn, mới dễ nhìn ra giá trị chóng vánh phù du của phàm tục mà giữ lòng mình tinh tuyền không mê muội, và mới dễ nói cho thiên hạ biết về một Thiên Chúa là Người Cha vĩ đại, yêu thương quan phòng hào phóng.
Con đường của các thánh là con đường của Chúa Giê-su, con đường khiêm nhường tự hạ, con đường hóa sắc ra không, con đường từ bỏ cái ngắn hạn để được cái vĩnh cửu trong Thiên Chúa. Con đường của các thánh là con đường tám mối phúc thật, mà mối nào cũng bắt đầu từ việc bỏ mình để tín thác hoàn toàn vào Thiên Chúa. Con đường của các thánh “đặt vận mệnh đời mình trong tay Chúa”, mở ra cho các gia đình niềm hy vọng nên thánh giữa đời, để cả nhà được sum họp trong Nước Chúa.
Lạy Chúa, xin cho các gia đình yêu mến, tín thác hoàn toàn vào Chúa, yêu Giáo Hội, yêu nhau và yêu hết mọi người. Amen.
Nhận xét góp ý