VIẾT CHO CON
NGÀY CẦU CHO ƠN GỌI
Con không về, như nhiều xuân trước!
Nhưng lời cầu ba tin vẫn về đây
Trong hạnh phúc hây hây
Trong nỗi nhớ, vắng con vẫn sum vầy, có Chúa!
Sáng mồng bốn, tết đâu còn tết nữa!
Thánh lễ cầu cho ơn gọi hiến dâng
Nhiều lắm hoa xinh ! Xứ mình nở như xuân!
Thiếu bóng con ! Ba làm thơ gởi nhớ!
Đời dâng hiến, mang phận hèn tôi tớ
Cứ Xin Vâng như Mẹ Thánh Từ bi
Quên ý mình, sống cuộc sống cho đi
Ba còn nhớ, là ba còn giữ lại
Sáng mồng bốn, ba thấy mình còn dại !
Cứ nhớ thôi! Quên rằng Chúa thương ban!
Dẫu xa nhau mà trong Chúa hợp quần
Thì hạnh phúc có điều chi sánh ví!
Tình yêu Chúa cho con nên tri kỷ
Con hay ba, hay hạ nắng xuân xanh?
Thời gian trôi trong ân sủng tín thành
Nhưng nỗi nhớ luôn đều như nhịp thở
Mồng bốn năm nay, nghe mình giác ngộ!
Trái yêu thương của hạnh phúc cho đi
Thì nghĩa gì mà nỗi nhớ từ ly
Dùng dằng bước cha con mình tiến hiến
Nỗi nhớ của ba, sẽ thành lời cầu nguyện
Xuân bây giờ sẽ nẩy lộc xuân mai
Tương lai
Con hướng đến để chu toàn ý Chúa.
Nhớ thì nhớ, nhưng ba không buồn nữa!
Xin thực hành ý Chúa muốn nơi con
Mồng bốn tết
Mic. Cao Danh Viện
YÊU THƯƠNG
Ân tình thành tri kỷ
Ba-Con nên bạn hiền
Dìu nhau trong tình Chúa
Rạng ngời nét yêu thương .
Cây cao sinh hoa trái
Lộc tươi quả sum suê
Cây lành tất trái ngọt
Thơm tho gieo vào đời .
Nỗi nhớ là ân lộc Tự Trời
Buồn vui là hồng phúc thênh thang
Cùng nhau đắm chìm trong tình Chúa
Hương xuân thơm ngát trọn cuộc đời .
Kính tặng tác giả Mic. Cao Xuân Viện .