Mẹ
Ngày sinh con ra, mẹ cười rạng rỡ
Tiếng cười mẹ tỏa ấp cuộc đời con
Nuôi mầm xanh bằng dòng sữa thơm lành
Dù biết đời là sợi chỉ mong manh
Mẹ dệt, nên con đã lớn thành người
Trái tim mẹ là bếp hồng sưởi ấm
Vòng tay mẹ mang nồng ấm cho con
Tuổi xuân mẹ cứ mòn dần thân xác
Lá mùa nào rụng rơi nghe lác đác
Tiếng dưới chân xào xạc vắng buồn tênh
Con bước đi, trời trải rộng mênh mông
Mẹ gập ghềnh chiếc xe và sỏi nắng
Rồi một hôm xóm vắng xác sơ buồn
Vành tang trắng, cành liễu lá rũ buông
Dòng lệ con tuôn chảy trong đáy mắt
Môi mím chặt… hồn nghiêng ngả chông chênh
Mẹ còn không con rớt mất tuổi hồng
Kinh nguyện cầu dâng Chúa Đấng Minh Công
Nơi tầng không, tình mẹ vẫn ấm nồng
Con và mẹ… trong Chúa ta hiệp thông.
Micae. Nguyễn
Nhận xét góp ý