ĐỨC VUA CỦA LÒNG TÔI
Người uy nghi không thiết mang vương miện
Rất oai phong không cần khoác cẩm bào
Đẹp huy hoàng, chẳng ngự ở ngai cao
Chọn chốn mọn linh hồn tôi ngự đến
Tuỳ tùng Người, chỉ một anh đức mến
Thiền trượng người chàng công chính mang theo
Đoái nhìn tôi thân cô lữ bọt bèo
Người ngự đến chữa lành muôn thương tích
Ở trong tôi, phòng hồn tôi chật ních
Ân sủng căng tròn, hạnh phúc không ngơi
Trái tim yêu tung sóng nhịp bồi hồi
Từng hơi thở cứ đầy vơi Thánh Khí
Trong khiêm cung tôi để Người mặc ý
Uốn nắn tôi theo thượng trí khôn ngoan
Tôi êm ru với hạnh phúc trao ban
Người đã khứng cho tôi nhiều đến thế!
Bửu huyết Người căng tràn nơi Thánh Thể
Chịu tan hoà thành mạch sống nuôi tôi
Người yêu thương cho tôi sinh khí Người
Thì còn có tình yêu nào sánh ví?
Đức vua của lòng tôi, Người tuyệt mỹ
Hiến thân mình nuôi dưỡng mỗi công dân
Muôn phương xa Người hợp nhất về gần
Thành vương quốc tình yêu và sự sống.
Mic. Cao Danh Viện
Nhận xét góp ý