ĐÊM ĐÔNG PHẬN NGƯỜI
Mùa Đông trời rét căm căm
Con Người xuống thế để làm người ta
Chúa ơi, con Chúa sinh ra
Nằm trong máng cỏ như là bò chiên
Giê-su con trẻ ngoan hiền
Dấn thân vào cuộc muộn phiền bể dâu
Hài đồng Con Chúa ở đâu
Ba Vua lặn lội đến chầu tôn vinh
Trời Đông bông tuyết lung linh
Rơi từng cánh mỏng yên bình trong con
Chúa ơi, thân phận long đong
Ngày xưa Chúa đã mặc trong kiếp người
Bây giờ Chúa ở trên trời
Chúa thương thân phận con người nhiều hơn
Mùa Đông chăn ấm cuộn tròn
Con thương những kẻ cô đơn vỉa hè
Ước gì dịp lễ No-en
Người ta hiểu Chúa đang cần tình thương
Tình thương sưởi ấm muôn phương
Mùa Đông ấm áp cũng dường mùa Xuân
Đêm nay gió lạnh ngoài sân
Con trong phòng ấm phân vân tấc lòng
Áo đơn áo kép con tròng
Có người chẳng được no lòng ngoài kia. . .
VŨ THỦY
Nhận xét góp ý