SINH SÔI NƠI TỰ HỦY
Vâng lệnh mặt trời tận chốn xa
Muôn vàn vạt nắng đẹp như hoa
Rủ nhau xuyên xóa màn sương khói
Đến khắp tinh cầu reo khúc ca.
Nắng đến địa cầu, đất trổ hoa,
Cây cho trái ngọt, suối hiền hòa.
Biển dâng mây trắng về ôm núi
Nắng lại gọi mưa mát ruộng, nhà.
Nắng chết, tàn rơi, hết thắm nồng
Thấm vào bụi, đất nhịp non sông
Xin sai nắng mới hằng tươi mới
Đổ xuống nhân gian sức sống hồng.
Mỗi ơn gọi là một tia nắng
Huyền nhiệm ngàn xưa đến vĩnh hằng
Ân thánh sinh sôi nơi tự hủy
Khôn ngoan nhân thế chẳng ai bằng!
NPH
Nhận xét góp ý