Xế Chiều
Con đứng lặng nhìn lên thánh giá
Hai ngàn năm, đúng lẽ đã hơn
Nhưng đời con mấy mươi run rẩy
Chưa chết nhưng cũng sớm hao gầy
Tuổi xanh ấy lỡ lầm bao lỗi tội
Ngày dừng chân cũng độ xế bóng rồi
Môi mấp máy lời này con thống hối
Có lẽ nào giờ hấp hối cũng nên
Chúa tha thứ nhưng giận hờn không đấy?
Đời xôn xao, con chẳng sức vui vầy
Tội như tro rắc đầy xin Chúa nhận
Cuốn mịt mù theo gió rít đâu đây.
NPH
Nhận xét góp ý