NGƯỜI CON CỦA MẸ
Tưởng nhớ Hàn Mặc Tử nhân 100 năm ngày sinh
Hai tám năm rong chơi vườn dương thế
Có mấy ngày là hoan lạc thanh xuân
Mà tình yêu kéo chàng lại thật gần
Để hơi thở thành thi nhân của Thập Giá
Chàng yêu trăng, nhưng tình trăng nghiệt ngã
Mỗi độ trăng về là Thập Giá đi theo
Thưởng nếm nỗi đau, thương cảm Bà Chúa Nghèo
Mà xuất tứ thành bài thơ Thánh Nữ
Tình yêu nào cho chàng say ngất ngứ
Quên gian trần, mơ Như Ý Xuân Thiêng
Có phải trăng là Thánh Mẫu dịu hiền
Cho thi sĩ gởi trao lòng trông cậy
Thơ hay trăng mà niềm đau thay thảy
Muôn bỉ khinh hay phụ rẫy duyên mơ
Ôm khổ giá tình da diết tôn thờ
Trăng bỗng sáng, thơ đau, niềm tin ấy
Cõi Xuân thiêng xôn xao rằng ai vậy?
Chấp nhận mình cùng Thập Giá hôm mai
Đi theo Trăng, chịu hy hiến trong Ngài
Nên ý tứ thơm tho thơ huyền nhiệm
Trăm năm sau người và thơ còn tím
Đức thảo hiền, con của Thánh Mẫu Sầu Bi
Thơ là trăng, người là ngọc lưu ly
Nên cây bách trong vườn thơ chánh đạo
Mic. Cao Danh Viện
Nhận xét góp ý