CHÂN THẬT
Chẳng cần đến gươm, chẳng cần chi giáo
Cũng chẳng cần khẩu súng, viên đạn chì
Chỉ cần một chút, chút xíu hoài nghi
Người và người cùng nhau lăn ra chết
Nghĩa với tình rồi như vôi nhạt thếch
Trái tim người bỗng hóa thạch thiên thu
Còn gì đâu bóng bụi giữa sương mù
Cái xác không hồn, nguội ngơ, nguội ngắt
Hoài nghi ơi, bao giờ ngươi khuất mặt
Để nhân gian không tắt lửa tình yêu
Để niềm vui như hương ngát bóng chiều
Để kiếp phù sinh dừng chân đúng nhịp
Hoài nghi ơi, bao giờ ngươi hiểu biết
Chính tay ngươi giết chết biết bao người
Chết trước tử kỳ, chết ngược, chết xuôi
Sẽ không có chút ngậm ngùi thương tiếc
Cuộc phong trần niềm tin nào bất diệt?
Niềm tin nào đi giữa kiếp hoài nghi?
Ai tin ai, ai tin nghĩa tin nghì?
Bởi gian dối tràn lan trên mặt đất
Ai dám nói chính mình là Chân Thật
Chỉ một Người duy nhất: Đức Giê-su
Trong cô đơn giữa mộng thực hư phù
Cho con biết gối đầu vào ngực Chúa…
Ba Chuông, 28-8-2012
Nhận xét góp ý