MƯỜI MỘT – MƯỜI – SÁU HAI
(Ngày khai mạc Công Đồng Vatican II, 11-10-1962)
Cắn hòn đất gục đầu bên thảm cỏ
Nghe âm thầm cảm tạ dậy muôn phương
Hôm nay đây trời không đổ mưa sương
Sao ướt cả trăm vùng hoang cát trắng
Đừng nói chi, hồn ơi, hãy câm lặng
Ngậm thảo đầu mà diễn nghĩa tôi con
Nhìn trăng sao ớn lạnh cả tâm hồn
Nghe mây nước đang vô cùng rạo rực
Hoa thế kỷ ai ca bài diễm phúc
Bảy ngọn đồi ai hát khúc quân phương
Nhạc tiêu thiều thức dậy hồn tiên vương
Bên sông Tibre to mắt rồng bỡ ngỡ
Ai nói vàng son? Run run lòng lịch sử
Cõi tinh thần đọng kết cả tinh hoa
Hồn năm châu mở rộng cửa… chan hòa
Nguồn ánh sáng dồn về nghe tuyệt diệu
Mười một tháng mười, ngày gầy thu yếu
Ánh dương vàng sao nhảy múa trên không
Nghẹn lời thơ chẳng viết chữ Công Đồng
Chuông khai mạc hồn ra như cuồng loạn
Mười một tháng mười, ô kìa, trên núi Thánh
Đá trở mình trò chuyện với xương khô
Chim bay qua liệng cánh xuống hoan hô
Cây lệ liễu lắc lư đầu thỏa mãn
Mười một tháng mười, buồn ơi thê thảm
Khóc ngậm ngùi ai bạc tóc ra đi
Lòng thiếu phụ, thương hại mấy hài nhi
Lỡ một giờ đến muôn đời ân hận
Sao Thái Bạch tô màu thế vận
Lượng trời cao thắm dệt trái đất này
Mười một tháng mười, hồn ngửa bàn tay
Nghe nặng trĩu như sa hòn ngọc thạch
Xuân Ly Băng, 11-10-1962
(Kinh Sầu Trên Quê Hương, 1962)
Nhận xét góp ý