LÀM CHỨNG CHO ƠN CỨU ĐỘ
PM. Cao Huy Hoàng
“Hãy dọn đường Chúa, hãy sửa đường Chúa cho ngay thẳng, hãy lấp mọi hố sâu và hãy bạt mọi núi đồi; con đường cong queo hãy làm cho ngay thẳng, con đường gồ ghề hãy san cho bằng. Và mọi người sẽ thấy ơn cứu độ của Chúa”.
“Và mọi người sẽ thấy Ơn Cứu Độ”. Có lẽ nào ông Gioan nói sai? Bởi, Chúa Giáng Sinh đã hơn hai ngàn năm rồi, mà vẫn còn nhiều người chưa “thấy ơn cứu độ của Chúa”. Cụ thể, ở Việt Nam, sắp đến 400 năm Tin Mừng đến Nước Mặn (Đàng Trong), đã qua hơn 350 năm thành lập 2 giáo phận tông tòa, hơn 50 năm thành lập hàng giáo phẩm, hơn 130.000 vị tử đạo…. mà chỉ có hơn chục triệu người được rửa tội, trong số 80 triệu dân Việt Nam. Và đó là con số được rửa tội. Còn con số được “thấy ơn cứu độ của Chúa” thì không ai có thể làm một bản thống kê!
Ông Gioan nói sai rồi sao? Ông nói là “Và mọi người sẽ thấy ơn cứu độ của Chúa” mà!
Thánh Luca không dùng điều kiện cách : “nếu… thì”, nhưng dùng cách câu đề nghị, khuyên bảo: “hãy… sẽ…”, cho thấy mức độ tôn trọng đối với người làm chứng và cả người đón nhận ơn cứu độ. Như vậy, Thiên Chúa vẫn tôn trọng tự do của con người, để tự do ấy thực sự có giá trị khi con người biết dùng tự do mà chọn lựa cho mình phần tốt nhất. Phần tốt nhất phải ngộ cho ra, đó là Ơn Cứu Độ của Thiên Chúa chúng ta.
Nhiều người chưa thấy ơn cứu độ, cách riêng ở Việt Nam, trước tiên là do bị satan đầu độc tâm trí con người không cần đến ơn cứu độ, hoặc sử dụng tự do lệch lạc theo cách “tự do tin, tự do không tin”. Tự do theo cách của người vô thần. Suy nghĩ ấy đồng nghĩa với việc chấp nhận cái chết đời đời, chấp nhận một cuộc sống không có niềm hy vọng! Cũng đồng nghĩa với việc chỉ sống cho đời nầy, vì chỉ có đời nầy, nên có thể làm bất cứ điều gì miễn là có được một cuộc sống đời nầy trọn vẹn! Không cần đến ơn cứu độ cũng được hiểu là xác nhận không có một hữu thể nào siêu phàm thượng trí bằng con khỉ đột, ông tổ của loài người! Những con người nầy đang sống trong thế giới ảo, hạnh phúc ảo, sự sống ảo. Và khi hạnh phúc thật, sự sống thật, chắc chắn sẽ xuất hiện cách cá vị qua cái chết, họ vẫn ngoan cố không nhìn ra sự thật, liều mình chết đời đời!
Thật đáng tiếc, các tín hữu Việt Nam vẫn thường gặp, thường nghe những lời thách thức để từ chối Thiên Chúa: “Chúa đến đem hòa bình, sao vẫn còn chiến tranh?! Chúa đến xóa bất công, sao bất công vẫn còn nhan nhãn! Chúa đến đem sự thật, sao giả dối vẫn lan tràn!? Chúa đến đem tình yêu, sao vẫn còn tỵ hiềm, ghét ghen thù hận!?” Ngay cả miền đất Chúa sinh ra kìa, có khi nào được yên ổn đâu?
Thứ đến, còn nhiều người chưa thấy ơn cứu độ là do không có người làm chứng, hoặc chứng tá “đời sống trong ơn cứu độ” chưa thực sự thuyết phục. Chứng từ hùng hồn của các Thánh Tử Đạo Việt Nam đã trổ sinh muôn ngàn bông hạt đức tin trên quê hương Việt nam. Rõ ràng là cho đến nay, chúng ta vẫn đang là người thừa hưởng gia sản của các Thánh Tử Đạo Việt nam để lại. Các thánh tử đạo, có thể nói, là những người đã “nhìn thấy ơn cứu độ” ngay khi còn sống trên trần gian nầy, nên các Ngài đã dám “lấy chính giọt máu của mình mà gieo trồng Hội Thánh Chúa”. Còn chúng ta, có dám hy sinh không? Con số những người mới theo đạo, mới được rửa tội tại Việt Nam những năm sau 1975 chưa hẳn đã nói lên điều gì, mà nếu có nói được điều gì, thì điều ấy vẫn chưa gọi được là xứng đáng với các bậc tiền nhân anh dũng. Một cơ hội để chúng ta tự vấn về việc chúng ta đang để lại cái gì cho thế hệ hậu duệ?
Sự băng hoại trầm trọng của xã hội không Thiên Chúa có ảnh hưởng đến con cái Chúa không? Những lời thách thức từ chối Thiên Chúa càng có lý do để tiếp tục nhũng nhiễu các tín hữu hơn khi họ không nhìn thấy chứng tá đời sống ơn cứu độ nơi mọi thành phần dân Chúa. Bất kể thành phần nào, khi vướng vào một chút bất chính, cũng đủ trở thành nguy cơ che khuất ánh sáng, hồng ân của ơn cứu độ. Đã thế, lại còn, cảnh “nồi da xáo thịt” trong các thành phần giáo hội chỉ làm cho “ngư ông đắc lợi” mà thôi, chẳng sinh ích gì cho công cuộc “mọi người sẽ nhìn thấy ơn cứu độ”. Có khi “ngư ông” lại viết sẳn kịch bản cho chúng ta “nồi da xáo thịt” để ông được đắc lợi vui mừng, vỗ tay hoan hỉ mà chúng ta không hay biết!
Chúa nhật thứ hai mùa vọng trong Năm Đức Tin thật sự là một cơ hội vàng cho Dân Chúa Việt Nam. Lời ông Gioan Tiền-Hô vẫn còn đó! Để được nhìn thấy ơn cứu độ, và để mọi người nhìn thấy ơn cứu độ, phải sám hối, phải đổi mới canh tân: Lấp mọi hố sâu ích kỷ, tham lam, dục vọng; bạt mọi núi đồi chủ quan, kiêu ngạo, trịch thượng, quyền hành; sống công chính, ngay thẳng giữa những bất chính, gian dối, lọc lừa…. Canh tân không chỉ tuyên tín trong sâu thẳm tâm hồn mà còn phải biểu lộ điều chúng ta tuyên tín bằng đời sống công chính của người công giáo có thuyết phục.
Hẳn chúng ta còn nhớ nghi thức Sám Hối đầy ấn tượng trong phần Sám Hối Năm Thánh 2009 tại Sở Kiện, và lời của Đức Cha Nguyễn Chí Linh vẫn còn vang vọng: “Chiều hôm nay, khơi lại ngọn lửa đức tin như hồng ân quý giá nhất mà Chúa đã ban, đốt lên nén hương lòng tưởng nhớ tiền nhân đã để lại gương sống tuyệt vời, chúng ta tri ân cảm tạ và nguyện hết lòng trung kiên làm chứng cho Chúa giữa lòng xã hội Việt Nam. Nhưng chúng ta cũng không thể phủ nhận, rằng với tư cách là Kitô hữu đang mang trong mình dòng máu Adam-Evà, chúng ta đã phạm tội, đã vấp phải nhiều lỗi lầm thiếu sót. Chúa Kitô là “Ánh sáng đã đến thế gian” nhưng chúng ta “đã ưa chuộng bóng tối hơn ánh sáng” (Ga 3, 18).
Hãy xin lỗi Chúa. Hãy xin lỗi nhau. Và hãy xin lỗi mọi người lương dân vì chúng ta chưa thực sự làm chứng cho ơn cứu độ. Việc xin lỗi ấy đồng nghĩa với quyết tâm theo lời mời gọi của Ông Gioan trong Tin Mừng hôm nay, và cụ thể là -Khâu lại tấm áo hiệp nhất – Làm đẹp dung nhan Thánh Thiện của Chúa Kitô – Nhiệt tình truyền giáo – Tin tưởng truyền thống Giáo Hội; sống yêu thương nhau, và hòa mình với những nỗi đau của những người đau khổ bất hạnh, bạn hữu chí thiết của Chúa Kitô.
Lạy Chúa, trong Mùa Vọng nầy, trong Năm Đức Tin nầy, nguyện xin Ánh Sáng Lời Chúa, Ánh Sáng Tình Yêu của Chúa chiếu dọi chúng con sống công chính, để đời sống chúng con trở nên lời tuyên tín và lời chứng về Ơn Cứu Độ của Chúa cho mọi người. A men.
Nhận xét góp ý