TÌNH THẦM
Thì thầm trong hạt nắng rơi
Giữa làn gió nhẹ có lời bình yên
Kề bên cay đắng ưu phiền
Có niềm thương cảm có niềm ủi an
Giữa đời dâu bể lầm than
Có người khách trọ dịu dàng sẻ chia
Có xót thương, lúc xa lìa
Còn niềm hy vọng bên kia cuộc đời
Giữa tất bật, có nghỉ ngơi
Trong chiều vực thẳm, có ngời ánh quang
Nơi đâu tội lỗi dâng tràn
Có ngàn ân sủng, vô vàn xót thương
Chỗ lạnh lùng, chốn thê lương
Lửa tình sưởi ấm, muôn phương hội về
Hoen nhơ, cứng cỏi, ê chề
Làm cho tinh khiết, say mê, dịu dàng
Mưa tràn xuống chỗ khô khan
Tình tràn xuống chỗ lỡ làng thương tâm
…
Ôi Tình Yêu rất âm thầm
Từ trên cao xuống xa xăm đời thường
Cho con xin Đức Khiêm Nhường
Để nghe được tiếng yêu thương của Người
M. Sao Khuê, 03-6-2014
Nhận xét góp ý