Mùa Đông Ghé Mái Ấm Bé Thơ
Ta tìm mái ấm cho em
Mùa đông vô lượng xếp rèm xám mây
Đời người gieo hạt, trồng cây
Trồng người xuân có về đầy mùa sau
Thôi thì hoa tuyết tặng nhau
Dẫu là dễ chảy nỗi đau vơi cùng
Đời người yêu vội sống cuồng
Thì ta yêu những tâm hồn bé thơ
Mồ côi chỉ biết cậy nhờ
Gặp ai cũng nhận, cũng ngờ mẹ cha
Phút giờ ta ghé, rồi qua
Còn em ở lại xót xa chờ … chờ.
Lm. Dân Chài
Nhận xét góp ý