TƠ TRĂNG CHOÀNG NẮNG
“Ôi lạy Mẹ là niềm yêu mến, xin cho con cảm thấy mãnh lực của đau thương, để cho con được khóc than cùng Mẹ…”(Thánh thi Stabat Mater)
Trăng chao bóng nhìn dáng Cây lặng lẽ
Buốt con rung Cây hớp chút khí trời
Lá xào xạc ngân lời yêu thỏ thẻ
Hoa lắng rồi tình Trăng lặng chơi vơi.Trăng choàng lấy Nắng trời cùng Bụi Đất
Ôi Tình Thơ dào dạt tỏa mênh mang
Dù nỗi đau có lịm hồn quay quắt
Nhưng Tình Trăng mãi chan chứa nồng nàn.Trăng vướng mây ánh vàng buông le lói
Trông Nắng chiều chạng vạng bóng hoàng hôn
Ánh Trăng nghiêng như nỉ non thầm gọi
Phút trao yêu dâng hiến cả xác hồn.Cây rủ bóng ánh Trăng mờ dáng nguyệt
Tim xốn xang cơn buốt thổn thức tình
Ôi Thánh Nhan- Vầng Đông ngời diễm tuyệt
Nay ẩn mình trong Thần Khí thiêng linh.Cây tuốt lá nhưng Mầm Yêu mãi sống
Đêm có dài cũng thoáng chốc qua thôi
Đêm huyền linh tình lắng càng thêm mộng
Ánh luyến rồi đêm không thể chia phôi.Trăng chiếu sáng dẫu mây đen dày đặc
Vén trời đêm dịu tỏa ánh huyền tơ
Thuyền dõi theo Ánh Sao nơi phương bắc
Dẫu phong ba cũng chạm được bến bờ.15/9/2016 Song Lam
Nhận xét góp ý