THƯƠNG LẮM MIỀN TRUNG
Thương lắm miền Trung ơi! núm ruột
Khúc eo quanh đất nước thâm tìnhTriền miên bão lũ điêu linh
Trời cao, đất thấp dân mình nơi mô
Nước xây cao những nấm mồ
Thành hồn đất mẹ, ầu ơ…thương hoài
Thành nôi ru giữa thiên tai
Ăn mưa, mặc lũ, nằm ngoài nước dângÔi tràng giang đẹp vô ngần
Sao đành cuồng giận vùi thân bao người
Giang sơn một cõi đẹp tươi
Sức dài vai rộng xây đời, anh mơ
Mơ trẻ đến lớp i…tờ
Em lên khói bếp, quay tơ dệt đời
Mộng lành đâu có xa xôi
Ngày ngày cần mẫn mong trời xót thương
Để xanh mùa lúa trên nương
Để thu khoe lá, vàng đường mình qua
Để diều căng gió chiều tà
Vườn rau ươm nắng, luống cà ươm hoa
Hò ơ…quang gánh đồng xa
Quê mình chan chứa khúc ca ngày mùa
Mơ đồng quà ngọt chợ trưa
Chắt chiu mẹ đếm cho vừa đàn con
Miền Trung ơi! quá mỏi mòn…
Mẹ Âu Cơ dạ nỉ non đêm ngày
Nửa con trên núi phận may
Nửa con vùng biển hôm rày nổi trôi
Cầu xin giữa cảnh lệ rơi
Con dân nước Việt đắp bồi thương nhau
Nối liền khúc ruột còn đau
Quê hương đẹp mãi nghìn sau tấm lòngThanh Hương
Nhận xét góp ý