Mp3: MÙA QUANH NĂM

Lưu trữ tài liệu

Tháng Mười 2024
T2 T3 T4 T5 T6 T7 CN
« Tháng 9    
 123456
78910111213
14151617181920
21222324252627
28293031  

Thống kê

Số lượt người đã ghé thăm web site này tính từ 6/2009:

Hanoi

ĐÊM ÂN TÌNH

Đêm khuya trời tối âm u
Thầy Giêsu với môn đồ chia tay
Vượt Qua mừng lễ sum vầy
Xong rồi chỉ một mình Thầy ra đi
Buồn thay hai tiếng biệt ly
Thầy đi chịu chết, sầu bi đất trời
Nhẫn tâm con bán Thầy rồi
Đốn hèn con lại buông lời chối phăng
Rưng rưng mắt lệ ăn năn
Xin thương tha thứ lỗi lầm, Thầy ơi!
Vượt Qua dạ tiệc xong rồi
Thầy đi, con hóa mồ côi, thật buồn!
Thầy đi chịu chết vì con
Suốt đời ghi tạc đại ân của Thầy
Quyết tâm sống trọn kiếp người
Yêu thương, phục vụ, trót đời hy sinh
Đêm nay ân nghĩa thâm tình
Sao băng một ánh lung linh cuối trời

TRẦM THIÊN THU

HỘI CHỨNG GIUĐA

Giuđa bán một lần thôi
Còn con bán Chúa cả đời mà quên
Lại còn ảo tưởng ngày đêm
Ngỡ mình là một thánh nhân hơn người
Bao nhiêu tội lỗi tày trời
Vậy mà còn dám chê cười Giuđa
Con ăn chia với quỷ ma
Chỉ tìm tư lợi, vô tư bán Thầy!

Thấy dân cầm lá trên tay
Vạn tuế đón Thầy, con ảo tưởng thêm
Ngỡ Thầy được vậy là ngon
Ắt là trò cũng hưởng phần thơm lây
Thế nên con bất cần đời
Tháng ngày con chẳng coi ai ra gì
Ngông nghênh, tự đắc, kiêu sa
Ai dám giỡn đùa thì sẽ biết tay

Ai dè Chúa chịu đắng cay
Khiến con thất vọng trắng tay ê chề
Bán Thầy, con chẳng ngại gì
Bán đi bán lại giá ba mươi đồng
Rốt cuộc tay trắng hoàn không
Con càng thất vọng, chán chường, sầu lo
Nhiễm vào hội chứng Giuđa
Càng ngày càng hóa trầm kha quá rồi!

Thầy ơi! Con biết tội rồi
Ăn năn xin Chúa một lời thứ tha
Từ nay con dốc lòng chừa
Xin vâng Thánh Ý mặc dù khổ đau!

TRẦM THIÊN THU

RÁNG CHIỀU

 

Ráng chiều theo nắng hoàng hôn
Lên cao tới ngọn cây trên đỉnh đồi
Rồi đêm dần phủ khắp nơi
Chạm vào ký ức một thời ngái xa
Một chiều Thứ Sáu năm xưa
Giêsu Con Chúa tái tê nhục hình
Chết vì tội lỗi chúng sinh
Chính con cũng góp phần mình. Khốn thay!
Chiều hôm ấy nắng gắt gay
Thế mà bất chợt kéo mây mịt mù
Ban ngày mà hóa đêm khuya
Bóng đen là tội phủ che đất trời
Thập hình treo một Con Người
Tưởng rằng trói được Ngôi Lời rồi đây
Thế nhưng sấm chớp đó đây
Ác nhân cũng phải giơ tay nguyện cầu:
“Đúng đây là Đấng Chí Cao
Chắc là Con Chúa dấu yêu thật rồi” (*)
Đất rung, đá vỡ khắp nơi
Người già, người trẻ tơi bời rên la
Xin cho con “sáng mắt” ra
Phần đời còn lại cố mà ăn năn
Ráng chiều trĩu nặng trở trăn
Lòng con chợt úa sắc vàng, Chúa ơi!
 
TRẦM THIÊN THU
(*) Lời của viên đại đội trưởng: “Người này đích thực là người công chính, là Con Thiên Chúa!” (Lc 23:47; Mt 27:54; Mc 15:39).

Ghi lời nhận xét góp ý

Lưu ý: Để dễ dàng trong giao tiếp và khỏi hiểu nhầm từ ngữ, các lời nhận xét góp ý trong trang này xin hãy viết bằng tiếng Việt có dấu. Xin kính báo và chân thành cám ơn.

 

 

 

Nội dung có thể dùng một số định dạng these HTML tags

<a href="" title=""> <abbr title=""> <acronym title=""> <b> <blockquote cite=""> <cite> <code> <del datetime=""> <em> <i> <q cite=""> <strike> <strong>

Chọn kiểu gõ tiếng Việt: TELEX VNI VIQR Tắt

*