CŨNG NGẦN ẤY, KHÔNG HƠN
Tưởng chừng trăng đến rồi đi vội
Hóa ra, cũng ngần ấy không hơn
Bởi khao khát nào còn chưa thỏa
Lòng si mê cứ muốn trách hờn
Ai dám biết thời gian mấy tuổi
Mà đòi theo kịp buổi cánh chung
Chẳng có thời gian nào đứng đợi
Cho ai kia thỏa chí tang bồng
Mấy sức cũng không tròn hảo hớn
Bao công còn mãi khuyết hư danh
Đắm đuối sắc phàm chi đổ đốn
Si mê hương thế hóa tan tành
Một thoáng phù sinh bay rất vội
Con thoi chửa kịp nói lời yêu
Ai tự cho mình là phép tắc
Sẽ không về đợi bến cô liêu
Thôi nhé tôi ơi đừng ảo mộng
Mau tìm lẽ sống của uyên nguyên
Mới hiểu trăng tàn trên ngọn sóng
Cho vầng minh nhật soi muôn miền
Đừng trách hờn trăng sao vội vã
Thương thân trót đã đuối phù vân
Quì xuống nghe đời đương rệu rã
Xin ơn thương xót đến vô ngần
Gã Tuần Phiên, 12-12-2017
Nhận xét góp ý